Thứ Sáu, 15 tháng 4, 2011

Thiếu Niên gặp Niên Thiếu (part 1)

Part 1:

Jung gia và Kim Gia, hai nhà từ mấy đời đã bắt đầu là láng giềng, nên hai gia đình sớm đã trở thành thân thiết

Vậy mới nói, quan hệ của Kim Jaejoong và Jung Yunho chính là Trúc mã, hai đứa trẻ vô lo vô nghĩ.

Tạm thời chỉ biết được rằng tên chuyên lấy tay áo lau nước mũi Kim Jaejoong, dựa vào chuyện nó lớn hơn Jung Yunho 10 ngày, đã dắt mũi Jung Yunho ngày ngày làm em trai nó theo sau đít gọi “Jaejoong hyung, Jaejoong hyung”

Đó là năm tháng với thật nhiều ngày rực rỡ, Jung Yunho quơ quơ thân hình nhỏ bé của nó nghe mệnh lệnh của Kim Jaejoong, có đồ ăn ngon, đồ chơi tốt đều phải dâng cống cho Kim Jaejoong.

Sau này, ông bà Jung hỏi Jung Yunho có đi học Aikido không, nói có thể trở nên cường thân kiện thể cũng nên, có ích cho độ tuổi dậy thì. Jung Yunho nhìn cao hơn Kim Jaejoong nửa cái đầu, loại tâm lí phát cuồng cứ thản nhiên sinh ra, cảm thấy nông dân hẳn là phải thay đổi lấy bài ca hát lên.

“Uh! Con đi! =^=”

Khi ấy nếu có điểu kiện, chắc sẽ nhìn thấy miếng vải trắng viết chữ đen buộc trên trán Jung Yunho, trên đó viết hai chữ _PHẤN ĐẤU_

Sau đó, Kim Jaejoong thấy Jung Yunho đi học Aikido, thối lui một nước. Tục ngữ nói thật là hay, người thức thời mới là tuấn kiệt, huống hồ cậu Kim Jaejoong còn là tuấn kiệt trong những tuấn kiệt, cho nên cậu mở rộng con mắt, không thèm chấp Jung Yunho nữa, mở rộng địa bàn với những đứa trẻ hàng xóm khác.

Gặp phải kẻ ngốc, Kim Jaejoong lừa người ta để cướp đồ thứ ăn, đồ chơi tốt, dụ người ta xong thì nghênh ngang lấy dùng. Gặp phải người nhát gan, Kim Jaejoong sau khi cướp đồ ăn đồ chơi của người ta xong quay ra vỗ về một cái rồi nghênh nganh lấy dùng. Gặp kẻ biết phản kháng, Kim Jaejoong không nói đến 2 câu mang đồ ra uy hiếp người ta.

“Mày dám tố cáo với người lớn, cẩn thận tao gọi Jung Yunho đến chỉnh mày! Aikido của Jung Yunho lợi hại lắm đó.”

Nói xong còn cậu múa múa quả đấm nhỏ nhỏ trắng trẻo trước mặt thằng nhóc

Sau đó cũng nghênh ngang lấy dùng. =.=|||

   

  

 

Dần dà, những đứa bằng tuổi đều biết được rằng Aikido của Jung yunho rất lợi hại, cũng biết rằng Jung Yunho cậu ta và Kim Jaejoong đã là một người rồi. Đôi gian phu dâm phụ bắt người cướp của, không có chuyện ác nào mà không làm qua cả!

Đến một ngày, Jung Yunho đột nhiên phát hiện ra, người chơi với hắn ngày một ít đi, có những người thậm chí vừa nhìn thấy hắn lập tức quay đầu chạy mất. Mà đến ngay cả cô bé hắn đã thầm mến từ lâu ở dưới lầu – Tiểu Như, giờ đây chỉ cần nhìn thấy Jung Yunho đến gần cô ấy nội trong 3 bước, thì sẽ tức khắc khóc thét lên. Chuyện này làm tổn thương nghiêm trọng đến tâm hồn Jung Yunho của năm 12 tuổi.

Kim Jaejoong vẫn còn một mực nghiêm túc an ủi hắn

“Yunho à, không sao đâu, người anh em là tôi còn đây! Những người đó chỉ là người bên đường thoáng qua mà thôi. Người cũ không đi, người mới chẳng đến.”

Kim Jaejoong vỗ vỗ vai hắn, nói lời sâu xa.

Kim Jaejoong đem bộ phim trên tivi hôm trước soạn lại kịch bản một chút là có thể lấy trực tiếp dùng trộm rồi. Cậu trong chớp mắt cảm thấy bản thân thành thầy giáo rồi, rất có phong độ đàn ông rồi.

  

Jung Yunho tuy rằng bị áp bức đã lâu, nhưng dù sao thì vẫn là có được cảm tình của các đàn anh. Lại thêm lời nói này của Kim Jaejoong, hắn cảm động đến mức chỉ còn thiếu mỗi nước mắt nước mũi chảy ròng ròng nhào tới treo người lên thân Kim Jaejoong.

Chuyện cách đã nhiều năm, Jung Yunho tự mình nhớ lại cảnh hãi hùng ấy, thì cảm thấy bản thân đúng là tên ngốc. Tất nhiên, đó đã là chuyện đã qua nhiều năm rồi.

 

 Thủa ban đầu, hai nhà đều nhất chí cho rằng hai anh em chúng nó có tình cảm tốt, sau này sẽ tiếp tục mối mối thâm giao này, liền mang hai đứa đến cùng một trường, vào cùng một lớp, còn đặc biệt xin giáo viên quan tâm đến xếp ngồi cùng bàn, nói như vậy để tăng thêm việc tiến triển tình cảm anh em.

Kim Jaejoong ở lớp học sơ trung vẫn là quá sức nghiêm túc, tan học cũng quá sức “ngoan”, nghiêm túc lập sự nghiệp, học thuộc, ôn bài. Có thể nói một học sinh ngoan ngoãn làm cái gì thì cậu đều làm cái đó. Nhưng không biết từ đâu mà biết đến nhóm nhạc HOT này, sau đó thì lọt vào trong biển sâu sức hút của lưới tình mang tên Kangta.

Jung Yunho cảm thấy, Kim Jaejoong quấy quả nhóm nhạc này thật là chuyện tốt, nhưng bản thân hắn buộc phải cùng cậu đi cắt kiểu tóc Kangta là không đúng rồi. Tuy rằng kiểu tóc này rất thịnh hành, nhưng Jung Yunho càng nhìn bản thân hắn cắt xén thế nào cũng rất ngu, còn ngoan ngoãn để dài hai bên mái chia năm năm khiến bản mặt mình nhìn đi nhìn lại càng giống cái mặt bánh bao. Trong lòng Jung Yunho rất hậm hực, hắn từng cố cầu cạnh Kin Jaejoong đổi sang kiểu tóc khác, Kim Jaejoong trả lại một ánh mắt chết chóc lạnh băng, ném ra bốn chữ: “Thay đổi – Tuyệt giao”

  

T^T. Trong lòng Jung Yunho tức thời nước mắt hai dòng.

Jung Yunho và Kim Jaejoong trong đầu tháng 3 năm nay, vào học có một lưu học sinh mới đến. Tự do phóng khoáng, nhiệt tình rộng rãi,

“Yo~ Chào mọi người. Mình tên là Park Yoochun, biệt danh hải quy, Mọi người phải yêu mình nhiều nhiều đấy nha~ =v=.”

Đảo qua đảo lại trước mặt, Park Yoochun bước xuống vừa ném ra một ánh mị nhãn

Tiếng bàn tán nhao nhao

  

“Hải quy mặt bong bóng thì sao, còn không phải là dùng để cào.”

Tiếng nói của Kim Jaejoong không lớn, chì là vừa lúc để cho cả lớp đều nghe được mà thôi, tất nhiên, Park Yoochung cũng không ngoại lệ.

“Mặt bong bóng……..?!”

Hắn nhìn lại kiểu tóc uốn lọn xoăn gần đây rất thịnh hành của mình.

“Dùng để cào ….?!”

Hắn móc từ trong túi ra mảnh cuống vé máy bay đã nhăn nhúm

  

  

 Cả lớp liền lặng ngắt thinh không.

“Ha hahahahha.”

Jung Yunho nhịn không được nữa, hắn phì ra tiếng.

Sau đó, cả phòng học theo đó mà vang lên tiếng cười liên tục không ngớt.

Không đánh nhau không quen biết, đây chính là nguyên tắc làm người của Park Yoochun. Chính là trích dẫn câu nói của Jung Yunho

Park Yoochun đã được dạy như thế thế.

  

Sau này, Park Yoochun bắt đầu cùng quấn chặt lấy cả hai, Jung Yunho thật vẫn hết sức vui vì có Park Yoochun nhập bọn với họ. Bởi vì ở dưới những thay đổi lặng lẽ của Park Yoochun, Kim Jaejoong cuối cùng cũng thay đổi ý niệm ban đầu của cậu ta, chạy theo ngôi sao là có thể được, nhưng theo đuổi ra tính cách. Cho nên, biển rộng trời cao mặc sức chim bay, kiểu tóc của Jung Yunho để hắn tự làm chủ đi.

Khi hôm ấy Kim Jaejoong nói ra rằng: “Mà thôi, mà thôi, cậu đi mà theo đuổi cái cậu muốn đi”. Sau đó Jung Yunho ngay lập tức đi đến tiệm cắt tóc, yêu cầu để dài toàn bộ bên trái, còn cắt một kiểu tóc.

Sau khi về tự tiệm cắt tóc, Jung Yunho chỉ cảm thấy tinh thần thực thoải mái, đi đường nghểnh đầu vênh mặt lên.

Khi Jung Yunho bước nhanh vào trường, đột ngột lảo đảo, Kim Jaejoong hát tiểu khúc

Ừ, cậu ta cũng cắt tóc rồi.




Lại một fic thứ 2 mình dịch mà không có per của tác giả, cái này theo tinh thần tự sướng tự thưởng cho bản thân nên cũng có thể nói là nó không có tính chất thương mại hay câu view với bất cứ một lí do nào. Nên ai có đọc fic này của mình trans xin không mang ra khỏi blog cũng như bạn thấy một ai đó từng có trans fic với nội dung tương tự rất mong không so sánh, bởi theo như một vài bạn bè có nói là nội dung quen cho nên mình không tránh khỏi việc trans trùng. Dù sao mỗi người dịch có cách dịch riêng, lối dùng tư riêng mà. Mình cam kết không lấy lối hành văn nào từ bất cứ đâu. Ai đã từng bỏ thời gian đọc fic "những bản thảo bị đốt" của mình có thể kiểm chứng. Mình không tự đánh giá cao bản thân. Cũng không tự khen mình là hay cho nên dù ai so sánh thế nào mình vẫn trans nó :))
bởi vì tự muốn nói với bản thân rằng "生日快乐,好好幸福"
Cho nên đừng có cản ý muốn tự sướng của mình =)), mình dỗi đó >.<

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét